"…Vì những thứ tầm thường ta đổi bao điều vô giá
Đổi cô đơn lấy những cuộc gặp gỡ chẳng cần chi
Đổi chiếc hôn lấy tiếng cười đùa trống rỗng
Đổi nỗi dịu êm lấy những phút hội hè
Đã qua mất rồi bao cơ hội được yêu
Làm sao kéo về dù chỉ một vầng trăng đã lặn…"
(Tiếng cu gù – Blaga Dimitrova)
Cô luôn có vẻ gần gũi và dành ánh mắt ấm áp, tươi vui cho
một vài người đặc biệt, như thể cô đang yêu thầm ai đó trong số
họ. Nhưng khi một rồi hai, và ba, tất cả những anh chàng “tự
tin rằng mình chính là người ấy” lần lượt mạnh dạn tỏ tình,
thì cô đều lắc đầu với nụ cười dễ thương, thậm chí tỏ vẻ
hối lỗi vì đã để chúng tôi hiểu lầm. Chúng tôi đã thực sự
hiểu lầm. Kể từ khi ấy, ánh mắt thi thoảng đầy vẻ trìu mến
của cô trở thành một bí ẩn lớn với cánh con trai.
(...)
Đổi cô đơn lấy những cuộc gặp gỡ chẳng cần chi
Đổi chiếc hôn lấy tiếng cười đùa trống rỗng
Đổi nỗi dịu êm lấy những phút hội hè
Đã qua mất rồi bao cơ hội được yêu
Làm sao kéo về dù chỉ một vầng trăng đã lặn…"
(Tiếng cu gù – Blaga Dimitrova)
Tác giả: Phạm Lữ Ân - Người đọc: Pupu - Kỹ thuật: Pupu
Vừa rồi, chúng tôi có dịp gặp lại một cô bạn cũ thời sinh
viên. Đó là một cô gái xinh xắn, mơ mộng, và thân thiện. Tôi
còn nhớ khi ấy, đám con trai, và cả con gái, thậm chí đã từng
ngồi với nhau nhiều lần ở một quán nước mía và đoán xem cô
yêu anh chàng nào trong lớp.Đã qua rồi bao cơ hội được yêu... |
(...)
Đăng nhận xét