Lời của tác giả "Không biết đưa bài lên thế nào nhưng cũng xin
góp vui một chuyện mà tớ được nghe chú tớ kể xin góp vui cùng mọi người.
Câu chuyện có vẻ hơi khó tin, nhưng là thật, vì sao tớ khẳng định thế
là vì chính tớ chứng kiến đoạn cuối của câu chuyện mà lúc chưa nghe kể
tớ không hiều gì, mà đoạn cuối thế nào thì xin mọi người nghe nhé, tớ
không có văn chỉ biết kể nên không hay đừng ném đá tớ đấy nhé."
Quê tôi ở vùng quê Thái Bình còn rất nghèo, nhà cửa thưa thớt. Khi
tôi nghe câu chuyện này thi nó cách đây cũng tầm 27-28 năm rồi , hồi đó
cây cối rậm rạp, mỗi gia đình là một khoảng vườn rộng mênh mông có đủ
loại cây cối ăn quả xung quanh. Nhà thì lọt thỏm giữa vườn cây đó ngõ
nhỏ xíu ngoằn ngèo xa lắc. Nhà chú tôi ở cạnh nhà tôi mang tiếng là ở
cạnh mà ngõ thì xa tít , nhà chú có 2 vợ chồng và 5 đứa con chú làm nghề
bắt rắn, bốc mả thuê và soi ếch ban đêm với những nghề đó thì chuyện sợ
tối là không có , gần như đêm nào chú cũng đi soi ếch cả đêm gần sáng
mới về, chuyện đi vào tham ma hay lấy xôi, oản, thịt mà người ta thắp
ngoài mộ để gần sáng bốc mộ cho người chết mang về cho bọn trẻ ăn là
chuyện bình thường.Thế rồi có 1 ngày như mọi ngày khi chú về nhà khi
trời đã tờ mờ sáng thấy thím và đứa nhỏ mới sinh vẫn thức và đứa nhỏ thì
khóc rất thảm thiết chú bỏ đồ nghề vào với thím và hỏi: sao hôm nay
thằng bé khóc dữ thế bà? khi chú hỏi cũng không để ý biểu hiện của thím
lúc ấy nhưng khi nhìn lại thì thấy thím toát hết mồ hôi , mặt thẫn thờ,
trắng bệch như có điều gì đó làm thím rất sợ khiến chú hỏi dồn: có việc
gì thế mẹ nó…. chú hỏi mấy câu thì thím mới ấp úng trả lời đứt quãng :
em .. vừa thấy có … một người rất to cao nói giọng lai lái … đến xin
thằng tí… thằng tí là tên đứa trẻ mới sinh. chú rất ngạc nhiên nhưng rồi
cũng bình tĩnh hỏi lại: ống ấy vào tận đây xin à ? hỏi thế nhưng chú
cũng nghĩ ( chắc thấy nhà mình nghèo lại đông con muốn xin 1 đứa về nuôi
đây , nhưng sao lại không vào ban ngày mà lại vào ban đêm thế này…?)
lúc này thím cũng đã bình tĩnh trở lại nên nói: ko ông ấy đứng ngoài cửa
sổ nhìn rất là to cao nhưng em không nhìn rõ mặt vì trời tối . Chú hỏi
tiếp thế ông ta bao cụ thể thế nào? thím nói: ông ta nói giọng lớ lớ
không rõ tiếng việt lắm nghe không có rõ nhưng đại khái là cô cho tôi
xin thằng bế này về nuôi. tôi nghe cái giọng mà lạnh hết cả người nên
rất sợ chưa kịp trả lời thì thằng tí nó khóc thét lên tôi vội bế nó lên
đồng thời trả lời luôn : tôi không cho đâu nó là con tôi cho sao được.
nói xong nhìn lên thì không thấy người đàn ông đó nữa còn đang rất sợ và
hoang mang thì bố nó về này. nghe xong chú tôi không hỏi gì nữa và
khuyên thím bình tĩnh lại vì chắc có ai không có con đến xin thôi mà. Kể
từ hôm đó tối nào cứ khi chú đi soi ếch về là y như rằng thấy lại bộ
dạng cửa thím như hôm đó và cúng đứng người đó đến xin con như mọi
lần.Quá nhiều lần như thế khiến chú tôi rất bực và quyết định tối nay sẽ
phục ở nhà xem ai mà to gan thế cứ quấy nhiễu gia đình người khác. Đúng
như dự định tối đó chú tôi không đi soi ếch nữa nhưng vẫn giả vờ đi và
nấp ở bụi cây gần nhà khoảng thời gian rất lâu vì cứ gần sáng người kia
mới đến nên chú tôi ngủ quên luôn ở chỗ lấp cho đến tận lúc đứa nhỏ khóc
thét lên làm chú tôi giật mình tỉnh dậy nhìn lại cửa sổ chỗ thím và
thằng tí ngủ thì đứng là có 1 cái bóng người mặc bộ đồ trắng như của
lính pháp ngày xua đứng gần cửa sổ trông rất là to cao đang nhìn chằm
chằm vào buồng ngủ chú tôi vơ vội con dao đã chuẩn bị sẵn chạy rất nhanh
lại nhung do trời tối, lại cuống quá làm chú tôi vấp ngã dúi dụi xuống
đất nhưng lạ thay khi lồm cồm bò dậy định chạy tiếp thì không thấy ai
đứng ở chỗ đó nữa, thằng bé cũng im hẳn không khóc nữa …..Kể từ thời
điểm đó chú tôi đã bắt đầu nghi ngại về một chuyện chẳng lành không bình
thường đang đến với gia đình chú, cho dù là một người không sợ ma quỷ
nhưng chú cũng thừa nhận là trong cuộc sống này chú đã gặp rất nhiều
điều khó hiểu mà chỉ có thể nghĩ rằng có ma mới làm được thế. Rất nhiều
lần theo dõi chú tôi biết được một điều rằng đó không phải là một con
người bình thường, hôm nào cũng xuất hiện ở góc vườn chỗ giáp đầu ngõ đi
theo lối ngõ vào chỗ thím ngủ, hôm nào cung chỉ có 1 câu đó và đi ra
rồi biến mất không dấu vết ngay chỗ xuất hiện lúc đầu. Thế là chú tôi
làm một chuyện mà chú tôi nghĩ có thể Nó sẽ sợ tối hôm đó chú tôi cài 1
con dao bên người ra chỗ ngõ trèo lên 1 cây mít rất rậm rạp rũ ra ngoài
ngoc ngồi phục vì biết rằng hôm nào nó cũng đi qua chỗ đó, có thể chú
biết nó thấy mình nhưng nếu ngồi im không có tiếng động cái bóng đó sẽ
không them để ý đến chú.Cả 1 đêm căng thẳng ngồi chờ đợi điều gì đến
cũng đến, bóng người đó lại xuất hiện như dự tính nó đi nhẹ nhàng theo
lối cũ vào nhà, dáng đi như lướt trên mặt đất, bóng hình to cao với bộ
quần áo dưới bong tối có vẻ lờ mờ sáng. Dưới bống tối yên ắng âm u lại
có một cái gì đó chưa xác định rõ tiến càng ngày càng gần chỗ chú khiến
chú thật sự đã có sự sợ hãi, mồ hôi toát ra như tắm, cánh tay chắc lịch,
đen nhẻm và đầy chai sần đã bắt đầu run run không theo sự điều khiển
của chú, người chú có cảm giác lạnh, rờn rợn bao phủ và chú đã bắt đầu
hối hận khi quyết định làm việc này. Nhưng bây giờ đã không có sự lựa
chọn nào khác đâm lao phải theo lao chú dặn lòng thế và cố trấn tĩnh để
không gây tiếng động gì. Cái bóng đã tiến đến chỗ chú ngồi phục trên
cây, lấy hết sức bình sinh, sự can đảm vốn có chú cầm chắc con dao phi
từ trên cây lao thẳng vào chỗ mà chú nghĩ không phải người kia đi tới
…………….huỵch …. Chú rơi thẳng xuống và con dao thì cắm phập xuống đất
…Chú không thấy gì chỉ là không giam lặng thinh, một làn hơi lạnh, và 2
con mắt đổ ngầu nhìn chằm chằm vào chú. Thực sự chú đã quá sợ khoảnh
khắc đó và cầm con dao khua loạn xạ xung quanh như sợ có ai đó đến gần
mình. Một tiếng cười man rợ xa xôi với 1 giọng mói nửa tây nửa ta và ánh
mắt đổ ngầu nhìn chằm chằm vào chú nói: ta sẽ bắt con ngươi và….cả nhà
ngươi ….chỉ có vậy mọi thứ lại trở lại như cũ yên lặng đến rợn người.
Lúc này chú mới cảm thấy chân mình tê rần gần như không thể đi nổi do
nhảy từ trên cao xuống quá mạnh chú cầm con dao đi vào nhà chỗ thím và
thằng bé đang ngủ . … mọi chuyện chỉ chú biết mà thôi. Rồi chú tôi cũng
phải nhờ đến những ông thầy bói, thầy cúng để xem nhà mình đang có
chuyện gì xẩy ra nếu không giải quyết chuyện này thì thím và thằng tý sẽ
không thể nào yên được. Có 1 ông thầy xem và nói rằng: có một hồn ma
nhưng không phải là người việt mà là một hồn ma người pháp đang ám ngôi
nhà chú, nó muốn xin chú 1 đứa con để nuôi và giờ thì nó đang rất giận
dữ nếu không nhanh thì có thể cả nhà chú sẽ gặp nguy hiểm.Đêm đó chú nằm
và suy nghĩ vì sao đã ở đây lâu rồi mà giờ nó mới quấy nhiễu, hay thằng
tí sinh vào ngày và giờ gì, hợp với nó như ông thày phán khiến nó lại
thích để xin làm con. Và giờ thì chú đã làm nó tức giận rồi. vấn đề giờ
phải tìm ra ngọn nguồn để mà giải quyết nhưng làm thế nào?????… chú suy
nghĩ rất lâu và nghĩ rằng con ma này của Pháp ( hoặc Mỹ chú bảo cũng chả
rõ nữa) có nghĩa là chết cũng lâu rồi. nó hay xuất hiện ở 1 chỗ và cũng
biến mất ở chỗ đó thì có thể có gì đó ở vị trí góc vườn đó. Sáng hôm
sau chú ra chỗ đó xem xét kỹ đó chỉ là chỗ đất trống với mấy cây dại
mọc. Chú vào nhà lấy xẻng và bắt đầu đào chỗ đó nên, một hồi hì hục thì
điều chú suy đoán đã đúng. Đã bắt đầu xuất hiện những mẩu xương khô và
cuối cùng là một cái đầu lâu trắng xóa hiện ra. Mọi điều thắc mắc đã có
lý giải. Sau đó chú đi mua 1 cái tiểu, kêu 1 ông thầy cúng cùng những
người nhà trong đó có tôi ( còn bé chỉ là tò mò đến xem mà tôi có nói là
chứng kiến ở trên) đến bốc những khúc xương cho vào tiểu, nhờ ông thầy
siêu thoát cho hồn ma đó và đưa ra nghĩa đia chon. Kể từ khi đó chú bảo
con ma đó có về 1 lần nhưng không phải để xin con mà để cám ơn và không
bao giờ thấy lại nữa .Chú bảo đó là chuyện có thật bà nội tôi cũng bảo
thế tôi thì chỉ chứng kiến mỗi đoạn cuối nên cũng không bít sự thực đến
mức nào chỉ là kể cho các bạn nghe thế thôi ….
Tác giả bài viết: Tuynh Vu Xuan