Có gì đâu, anh hãy thật lòng mình
“Anh có yêu em như ngày xưa ấy?”
Có gì đâu, sao anh ôm em vậy?
Em muốn nghe anh trải lòng mình…
Tình yêu ngày nào rồi cũng sẽ là không
Tình thay đổi khi lòng ta thay đổi
Sẽ phôi pha theo dòng đời trắc trở
Sẽ nhạt nhòa khi hình bóng khác… trong anh
Có gì đâu, tình yêu như nụ hoa
Rồi có lúc sẽ qua màu tươi thắm
Có gì đâu, giữa cuộc đời rộng lắm
Đâu khó gì thay thế một người yêu…
Em sẵn lòng… dù đau biết bao nhiêu
Sẽ cất bước lặng thầm trong nước mắt
Em sẽ đứng hanh hao và im lặng
Để trông chờ… ngọn cỏ mọc lên xanh.
Rồi ngày mai có người khác yêu em
Sẽ thay anh, vui cùng em sánh bước
Trái tim em cũng không hề báo trước
Em sẽ buồn hay sẽ thấy vui hơn…
Rồi thời gian, em cũng yêu người ta
Nhưng sẽ không cất công, sẽ không chờ đợi…
Cũng sẽ không nói lời yêu vội
Hứa làm gì… gió sẽ cuốn bay đi.
Và rồi dần lệ sẽ chẳng hoen mi
Tình anh đấy… ngày nào rồi sẽ tắt
Em sẽ quên. Và xin anh đừng nhắc:
“Có một ngày anh đã rất yêu em!”